Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2018

Lê Thị Riêng – Wikipedia tiếng Việt


Lê Thị Riêng (1925- 1 tháng 2 năm 1968) là một anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam[1].

Tên của bà được đặt tên cho trường học, công viên, con đường ở Thành phố Hồ Chí Minh và ở tỉnh Bạc Liêu; hiện tại công viên Lê Thị Riêng ở Bạc Liêu có tượng bà.



Lê Thị Riêng sinh năm 1925 tại xã Vĩnh Mỹ, huyện Hòa Bình, tỉnh Bạc Liêu.

Năm 1945, bà tham gia kháng chiến chống Pháp.

Năm 1965, bà là khu ủy viên Sài Gòn-Gia Định, trưởng ban Phụ nữ vận Khu ủy Sài Gòn Gia Định.

Năm 1967, trên đường công tác bà bị chính quyền Việt Nam Cộng hòa bắt giữ; dù bị tra tấn dã man, nhưng bà vẫn không khai[2].

Ngày 31 tháng 01 năm 1968, tức ngày mùng 2 Tết Mậu Thân, bà bị chính quyền Việt Nam Cộng hòa thủ tiêu [3], tại bốt Bà Hòa ở Chợ Lớn (nay là đường Hồng Bàng, Quận 5, Thành phố Hồ Chí Minh) cùng với và một số tù nhân khác, trong đó có ông Trần Văn Kiểu và Phùng Ngọc Anh - một nữ chiến sĩ biệt động nổi tiếng với biệt danh "Tiểu Long nữ". Trong nhóm người đó chỉ có một mình Phùng Ngọc Anh may mắn sống sót vì Lê Thị Riêng đã lấy thân mình che đạn cho Ngọc Anh. Chiếc kẹp tóc mà Lê Thị Riêng mang bên người lúc đó đã được bà Ngọc Anh giữ lại để kỷ niệm cho hành động này.[4]










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét